Sunday, December 27, 2020

Một Thời Ngấp Nghé Tê Vê

Nguyễn Tuấn

(Rể TV 58-65)

 Thời trung học đệ nhất cấp tôi học ở trường Nguyễn Trãi trên đường Phan Đình Phùng, đoạn giữa đường Mạc Đĩnh Chi nơi có Hội Việt Mỹ và đường Đinh Tiên Hoàng nơi có sân vận đông Hoa Lư. Từ đó đến trường Trưng Vương chỉ khoảng mươi phút đạp xe. Ấy vậy mà suốt mấy năm tôi chưa lần nào ghé đến “ổ t. v.” nằm sát bên Thảo Cẩm Viên.

Lý do chính là hồi đó tôi còn bé quá, buổi trưa đạp xe đến trường thì đã mệt, mồ hôi nhễ nhại; buổi chiều về thì bụng đã cồn cào cần tới nhà cho lẹ để lấp đầy bao tử. Ngoài ra hồi đó còn có màn đánh nhau giữa học sinh Nguyễn Trãi và Võ Trường Toản mà trường sở nằm án ngữ sát trường Trưng Vương.

Mấy tay lớn tuổi ở Nguyễn Trãi mỗi khi đến Trưng Vương đều phải trang bị thứ “vũ khí” thông dụng hồi đó là vòng khóa xe đạp đã mở sắn. Tôi thuộc loại nhát gan nên những chỗ có đụng trận như thế chẳng bao giờ dám bén mảng tới.

Lên trung học đệ nhị cấp tôi được chuyển qua Chu Văn An. Chu Văn An ở tuốt phía Chợ Lớn xa Trưng Vương (TV) quá nên tôi chẳng khi nào lai vãng đến ngôi trường nữ nổi tiếng này. Thế nhưng khi lên đại học thì khác. Tôi học ở Cao Đẳng Nông Lâm Súc trên đường Cường Để, cạnh Văn Khoa và Dược, đi xe solex chỉ tí tẹo là đến TV. Ít nhất là ba ngày một tuần tôi phải vào thực tập trong sở thú mà thầy dạy là bác sĩ Vũ Ngọc Tân Giám Đốc Thảo Cầm Viên. Trong sở thú tôi thực tập về giải phẫu, theo thầy chữa

bệnh cho ngựa, săn sóc sư tử con, chích cho voi… Do sơ ý có lần tôi bị con ngựa vằn đang bị đau bụng đá cho một cú đau điếng. Vào chuồng nai cắt nhung nai là một điều thú vị. Có lần tôi được phép mua một cặp nhung nai mang về cho bác tôi sao, tẩm làm thuốc bổ. Bố tôi ốm yếu, ho hen mà sau khi dung nhung khỏe hẳn ra, lên được cả chục kí. Từ đó tôi tin là nhung bổ thật.

 Dạo ấy tôi thường lượn một vòng trước cửa TV rồi sau đó mới “hiên ngang” thủng thỉnh lái xe thẳng vào trong Sở Thú. Nhiều khi vừa hết thực tập trong sở thú ra thì đúng lúc TV tan trường. Thế là tha hồ ngắm những nàng tiên áo trắng. Không hiểu sao tôi thấy cô nào cũng đẹp, cũng dịu dàng quá. Tôi không biết tả thế nào cho ra cảnh tuyệt đẹp của các thiếu nữ thướt tha trong tà áo trắng đi dọc theo con đường cây cao bóng mát. Các cô đi xe đạp hay solex cũng thế. Trông thon thả yêu kiều và…dễ thương, quyến rũ vô cùng. Tôi cũng thấy nhiều cô đi trong xe chuyên chở học sinh. Cô nào cũng như muốn ngoái cổ nhìn ra ngoài ngắm cảnh đường phố nhộn nhịp hai bên.

Tôi nhát gan, con nhà nghèo lại xí trai nên đã là sinh viên đại học rồi mà chẳng quen được cô nào! Có lần vừa thực tập ở Viện Pasteur ra thì trời mưa phải ghé vào mấy quán nước lề đường gần đó để trú. Thấy cảnh từng cặp nép sát vào nhau tránh ướt tôi thấy tủi thân và cô đơn quá. Thế là cứ đứng nhìn mưa rơi mà tưởng tượng ra cảnh mình cũng có người yêu và được người yêu đến thăm vào một chiều mưa! Miên man tưởng tượng mãi, không ngờ trong đầu vang lên giai điệu kết hợp luôn với lời:

 Em đến bên anh một chiều mưa bay

Em đến đưa anh đi vào mê say

Đường chiều mưa bay chúng mình

Nguyện cầu hai đứa sau này

Đậm đà mãi như ngày nay…

Và thế là hình thành ca khúc Một Chiều Mưa Bay một cách không ngờ.

Nghĩ lại cái tuổi học trò mà buồn cười. Trong lòng thì muốn đến Trưng Vương để được ngắm các tà áo dài thướt tha và làm quen với người đẹp nhưng bề ngoài thì lại che dấu, sợ người khác biết! Hồi đó bà chị của một bạn tôi làm thư ký hay giám thị gì đó ở TV. Chị có bàn làm việc trong khu nhà khá lớn ngay cổng lối học sinh đi xe đạp ra vào. Mỗi lần muốn ngắm các cô TV là tôi ghé thăm chị. Tuy là thăm chị mà tôi có nhìn chị đâu, lúc nào cũng ngồi ở ghế nhìn ra ngoài đường ngắm các tà áo dài thỉnh thoảng mới xuất hiện vì không phải giờ tan học.

 Hồi học đại học tôi có mấy thằng bạn liều lắm. Có tay làm quen được nhiều cô và khoe với tôi là Bạch Tuyết đẹp nhất dù da hơi ngăm ngăm. Hắn rủ tôi hôm nào ra TV hắn cho xem mặt người đẹp và chỉ cách tôi làm quen với các cô. Thế là tôi đi theo. Thấy Bạch Tuyết ra, hắn táp vào nói chuyện thật, trông tình lắm. Tôi rất phục. Rồi hắn chỉ tôi cách làm quen: cứ thản nhiên đi đến cô nào đó rồi hỏi đại một câu, nếu không trả lời thì cứ hỏi tiếp. Cứ chọn cô nào trông còn nhỏ và xưng…anh luôn! Đẹp trai không bằng chai mặt!

Tôi áp dụng ngay. Dựng xe Solex bên lề đường cho hắn trông, tôi sửa lại quần áo chỉnh tề rồi tiến đến một cô nho nhỏ đang ôm cặp có vẻ như đang chờ người nhà đến đón. Tôi lấy can đảm và bình thản đến trước cô bé hỏi: Em, em, cho anh hỏi…thăm… Tôi chưa nói hết câu thì cô ấy chạy vụt sang nhóm mấy cô đứng cạnh đấy. Cô lớn nhất thấy vậy đỡ cô nhỏ và nói vớt tôi giọng đàn chị: Mặt búng ra sữa thế kia mà anh anh em em cái gì!! Tôi điếng người, xấu hổ quá, tẽn tò tiến nhanh về phía xe solex vọt lẹ để khỏi ai trông thấy!

 Tôi tự xét lại: mình ăn mặc đàng hoàng, áo bỏ trong quần, đầu tóc chải gọn ghẽ, đi giày vớ đàng hoàng. Vậy mà cô kia không muốn nói chuyện với mình. Lạ thật! Như vậy chắc là mình xấu trai quá, không thể lọt vào mắt xanh của các cô được.

Thế là từ đó tôi bỏ hẳn ý định làm quen với các cô TV dù rất mê. Rồi tôi ra trường và theo lệnh tổng động viên nhập ngũ khóa 2/68 Thủ Đức. Thỉnh thoảng được về nhà, tôi mặc quần áo lính, đội mũ bê rê đi chơi. Một hôm đi ăn ở tiệm phở Tàu Bay ra thì gặp mẹ người bạn cùng lớp thời trung học dẫn con gái đi ăn sáng. Không ngờ cái ngày hôm ấy lại là một ngày định mệnh. Ở đời nhiều khi bất chiến tự nhiên thành. Tôi mê các cô Tê Vê mà chẳng quen được cô nào. Sau hôm gặp tôi lần đầu ở tiệm phở Tàu Bay, cô em TV của người bạn tôi “phải lòng” liền! Về sau mỗi khi đến nhà tuy mang tiếng là thăm bạn nhưng

thực ra là thăm cô em. Tôi được chiều chuộng, mời ăn uống đủ thứ. Đúng là thánh nhân đãi khù khờ!

 Rồi tôi được du học 3 năm. Khi về thì nàng đã sắp đặt mọi thứ: một tuần sau là lễ hỏi và vài tuần sau là lễ cưới. Cái số tôi là số lười hay nói cho oai là…số nhàn. Thường cố tình làm việc gì thì ít khi thành công, cứ để tự nhiên không mong cầu thì mọi chuyện tự nhiên lại tới một cách ưng ý không ngờ. Bà xã tôi cận thị nặng, nặng đến nỗi khi làm kính ở xứ cờ hoa này ông chủ tiệm đã nói rằng suốt mấy chục năm hành nghề chưa thấy ai cận nặng như thế. Sau này nhờ kỹ thuật Lasik nên nhà tôi không phải đeo kính nữa Một bạn thân của tôi đã phán như đinh đóng cột rằng: May cho mày! Lasik mà có sớm từ khi còn ở SaiGòn thì mày làm đếch gì có vợ! Hồi đó mắt bà ấy kèm nhèm mới chịu mày! Tôi chỉ cười trừ: Hàng mua rồi xin miễn đổi hoặc trả lại!

 Thời gian qua mau. Thuở còn son trẻ ngấp nghé các nàng TV cách nay đã nửa thế kỷ. Ngẫm lại sự đời mới thấy những chuyện lớn trong cuộc sống như thi cử, đi làm, lấy vợ, lấy chồng v.v. đều có số mệnh cả. Vô tích sự và xí trai như tôi mà cũng có được một nàng nâng khăn sửa túi hơn hẳn mấy ông bạn hào hoa một thời mà cho tới nay đã bảy bó cả rồi mà đêm đêm vẫn vò võ một mình ôm tờ chứng nhận “sê li ba te”! Bà xã tôi mê tôi lắm nhưng tôi chẳng biết nàng mê ở điểm nào. Nàng phán rằng nếu còn làm người kiếp nào là nàng chộp tôi kiếp đó! Tôi mừng lắm vì sẽ tránh được cảnh tẽn tò khi làm quen các cô.

Tuy nhiên, từ khi tôi tu theo Tịnh Độ cầu vãng sinh thì nàng đổi ý và cùng phát nguyện về cõi Cực Lạc như tôi. Ở cõi ấy chẳng phải lo kiếm ăn, kiếm bồ, kiếm vợ, muốn gì có nấy, chỉ lo tu học cho thành bồ tát, thành Phật rồi phổ độ chúng sinh.

Thế thì quá tốt, còn mong gì hơn nữa!

Harrisburg, PA

11-11-2014

Một Chiều Mưa Bay: 

https://www.youtube.com/watch?v=nM1eFjFxu5Q&feature=youtu.be

Thursday, December 17, 2020

Lão Ông Rừng Phong Đã Cất Bước Tiêu Dao

(tưởng nhớ anh Hoàng Hải Thủy)

tạp văn. ngọc tự

Buổi sáng thứ hai 7.12.2020, các bạn hữu của tôi ở vùng Virginia, liên tục gửi tin nhắn và emails báo tin anh Hoàng Hải Thủy vừa từ trần đêm Chủ nhật hôm trước tại Virginia Hospital Center, Arlington, sau hai tuần được đưa vào đây. Đến buổi chiều, sau khi lo xong mọi thủ tục với nhà quàn về ngày giờ và việc tang lễ, qua điện thoại, Kiều Giang mới bình tâm ngồi kể lại cho vợ chồng tôi nghe chi tiết những giờ phút cuối đời của bố mình.

Trước đấy, lúc thăm hỏi bố qua điện thoại từ nhà, cũng khá xa, nghe tiếng bố ho nhiều, Kiều Giang đã lái xe sang ngay để lo việc chăm sóc. Đến hôm ấy, thấy sức khỏe của bố có dấu hiệu suy giảm nhanh quá, nên gọi xe cấp cứu để đưa vào bệnh viện, nhưng rồi cũng không thể làm gì hơn.

Đang trong tình hình dịch bệnh, việc ra vào thăm viếng bệnh nhân của người nhà, vô cùng giới hạn và khó khăn. Gia đình chỉ được nhận các thông tin từ bệnh viện qua điện thoại.

Kiều Giang được biết, theo lệnh của Bác sĩ điều trị tại bệnh viện, cứ mỗi đầu giờ, y tá trực phải vào thăm chừng bệnh tình để cập nhật báo cáo tình trạng. Tối khuya Chủ nhật 06.12.2020, người y tá nói lúc 10:00 giờ, anh Hoàng Hải Thủy vẫn còn tỉnh táo, và ra hiệu tỏ ý muốn được yên tĩnh, vì đang buồn ngủ. Đến khoảng 11:00 giờ hơn gì đó, khi lại bước vào phòng, đến bên giường bệnh, chuẩn bị làm các công việc theo dõi như thường lệ, mới biết anh Hoàng Hải Thủy đã trút hơi thở cuối cùng từ lúc nào mất rồi.

Cũng mừng vì nhiều ngày trước, Kiều Giang đã xin Linh mục Tuyên úy bệnh viện cử hành các bí tích nhà đạo, lo liệu xong phần thiêng liêng cho bố. Sau ngày mẹ mất, Kiều Giang biết bố mình đã có lòng trông cậy và vẫn luôn thì thầm cầu nguyện với Chúa cho mẹ (là người Công giáo đạo gốc).

Vậy là anh đã yên nghỉ trong Chúa thật thanh thản nhẹ nhàng và an lành, như đi vào một giấc ngủ và chẳng bao giờ còn thức dậy nữa.

Cuộc giã từ cõi trần đời vô cùng êm ả và thật đẹp đến thế là cùng. Lão ông công tử gốc Hà Đông, lặng lẽ giã biệt đất trích Rừng Phong yêu mến của mình, giã biệt những con chữ qua bao tháng năm được anh cho nhẩy múa mải mê trên từng trang viết, làm vui cho người cho đời; để cất bước tiêu dao nơi chỗ có nhiều niềm vui mới.

Công tử Hà Đông là một trong những bút hiệu (như Gã Thâm) anh sử dụng, để viết văn trào phúng trên tuần báo Con Ong từ những năm 1970, cùng với anh Dê Húc Càn (Dương Hùng Cường).

Đã có những tâm tình thương quý anh và chia sẻ sự đau buồn với tang quyến, được bầy tỏ rất sớm, từ khắp nơi qua những trang mạng, facebook….

Tôi nhẩm đếm nhanh ngưỡng tuổi tám mươi tám của anh, sắp đến chín bó rồi, theo cách ví von tuổi tác vui đùa anh hay nói. Tôi cũng nói vui với mấy người bạn thân thiết rằng, vì quá nhớ thương chị Alice, đã xa anh gần hai năm, nên anh nóng lòng muốn đi tìm vậy mà. Cuộc tình của anh chị đã thật tuyệt đẹp với tất cả sự lãng mạn ngay từ thuở ban đầu, qua suốt mấy chục năm, cho đến ngày cuối cuộc đời.

Sau ngày chị bỏ anh lại để ra đi trước cách đây hai năm, chừng như anh bắt đầu suy sụp dần. Ngày ấy, tuy có lúc phải dùng xe lăn, anh vẫn khỏe mạnh và chậm rãi kể cho tôi nghe từng chi tiết về mấy ngày cuối đời của chị. Có lẽ, mỗi ngày anh đều phải chống chỏi với sự cô đơn và thương nhớ nơi căn phòng trong chung cư dành cho người cao niên, vốn đầy ắp sự hiện diện quen thuộc của chị.

Thật xúc động quá, sau khi chị mất và được hỏa thiêu, anh đã giữ hũ đựng tro cốt của chị tại ngay căn phòng này, để ngày ngày anh vẫn có thể thấy chị gần gũi, và vẫn được chuyện trò, như chưa hề có chia ly cách biệt. Anh dặn rằng đến lúc anh giã từ cuộc đời, và sau khi hỏa thiêu, đem hòa trộn tro cốt anh chung với tro cốt chị, để anh chị vĩnh viễn được ở bên nhau. Có gì còn tuyệt mỹ hơn như thế.

Từ ngày xưa, anh đã nổi tiếng trong văn giới là người rất thương chị vô cùng. Đến nỗi anh Duyên Anh từng bảo anh là người “lụy”vợ.

Theo thời gian, tuổi đời chồng chất thêm lên và sức khỏe thì giảm sút hẳn, khi mùa đông lạnh giá năm nay đã đến, anh không vượt qua được cái giới hạn cuối cùng của phận người mong manh.

Theo cách nói lãng mạn, như vậy anh chị đã có cuộc trùng phùng, sau một quãng đời cách xa ngắn ngủi.

Trong nỗi bùi ngùi, tôi bồi hồi nhớ lại ít nhiều kỷ niệm với anh Hoàng Hải Thủy và gia đình anh chị, từ những năm tháng cũ.

                                                                *

Trước ngày ba mươi tháng Tư năm 1975, như mọi người khác, tôi cũng chỉ là một trong những độc giả của anh, và đương nhiên có một khoảng cách xa lạ, vì khác biệt môi trường sinh hoạt.

Thế rồi, sau khi đi tù cải tạo ở ngoài Bắc về hồi đầu năm 1981, qua anh Dương Hùng Cường, một ông anh nhà văn nhà báo thân quen cùng đơn vị ở Không quân ngày trước, tôi có nhiều thuận dịp gặp gỡ, rồi dần dần cũng trở thành thân quen, gần gũi với anh Hoàng Hải Thủy cùng cả nhà (giống như với anh Duy Trác). Anh Hoàng Hải Thủy là một trong số mấy văn nghệ sĩ, vẫn còn ở lại Việt Nam thời gian ấy, mà anh Dương Hùng Cường giới thiệu với anh Trần Tam Tiệp.

Anh Trần Tam Tiệp cũng là một ông anh sinh hoạt văn chương báo chí Không Quân, mà tôi có nhiều gắn bó thân tình từ trước năm 1975. Lúc đó, anh là Tổng thư ký Văn bút Việt Nam hải ngoại bên Paris. Cứ cách một vài tháng, anh gửi về giúp đỡ từng anh em chúng tôi bằng những gói quà, trọng lượng 2 pounds, gồm vài thứ thuốc tây (rất thông dụng và dễ tiêu thụ trên thị trường). Chúng tôi cũng gửi những bài vở sang cho anh để đáp lại sự ân cần thương mến này.

Có thể vì biết mối giao tình của tôi với anh Trần Tam Tiệp và anh Dương Hùng Cường, nên anh Hoàng Hải Thủy dễ dàng dành cho tôi nhiều thiện cảm. Tuy vậy, tôi vẫn luôn giữ khoảng cách chừng mực cần thiết, để biếu tỏ sự tôn trọng trên dưới, như đối với những ông anh khác. Chính anh chị đã xóa đi sự ngại ngần của tôi và tạo sự gần gũi thân tình hơn, xem tôi như một người em trong gia đình, để sẵn lòng chuyện trò mọi thứ, mỗi khi tôi đến thăm anh chị ở khu cư xá Tự do vùng Chí Hòa, gần ngã ba Ông Tạ và ngã tư Bẩy Hiền. Tôi nhận ra anh là người dễ gần gũi hòa đồng, không có vẻ gì tỏ ra từng là một nhà văn nổi tiếng một thời.

Chị vui miệng kể về cuộc tình thật đẹp với anh, từ hồi 1954. Bắt đầu tình yêu với một ông viết văn làm báo, nhưng chị lại đắm đuối vì những lời thơ lãng mạn anh viết cho chị, hơn là những dòng chữ của con người tài hoa. Nhiều lần, tôi vẫn nghe chị đọc những câu thơ đã nhập tâm và thuộc nằm lòng:

                                    Mùa Thu mây trắng xây thành

                                    Tình em mầu ấy có xanh da trời

                                    Hoa lòng em về có tươi

                                    Môi em có thắm nửa đời vì anh.

Cũng không thiếu những sóng gió, chị nói kèm theo nụ cười hóm hỉnh khi nhắc đến chuyện đã từng có thời gian giận dỗi anh rất lâu. Anh thì tâm tình với tôi, hồi trẻ quần áo rất lôi thôi, xuề xòa và cù lần lắm. Từ khi có sự chăm chút của chị, anh mới bắt đầu chưng diện và ăn mặc đỏm dáng. Chị chọn cho anh từ mầu áo sơ mi cho đến từng cái dây thắt lưng, đôi giầy vớ…

Một lần, nghe chị bảo nhìn anh mặc đi mặc lại mấy quần tây cũ, trông bèo nhèo thảm não quá, anh ngỏ ý nhờ tôi nói với dượng Ba (tên riêng chúng tôi gọi anh Trần Tam Tiệp) gửi cho anh cái quần jean Levi’s, để cho dáng vóc có vẻ khỏe mạnh hơn. Từ khi nhận được món quà này, thấy anh mặc thường xuyên mỗi khi ra khỏi nhà.

Thỉnh thoảng có anh Dương Hùng Cường cùng ghé đến anh chị. Anh em chúng tôi ngồi chuyện trò lâu hơn. Cũng có khi đi đâu đó ngang qua vùng Phú Nhuận nhà tôi, anh tạt vào rủ đi uống cà phê, hay ra quán cóc đầu hẻm cổng xe lửa số 6, ngồi uống xị rượu thuốc, và đồ mồi là đĩa đậu phụng rang, tán gẫu chuyện đời.

Tính anh rất thẳng và bộc trực. Một vài lần đến dự buổi gặp mặt thân hữu tại nhà anh Cao Nguyên Lang, ở làng báo chí cũ, khi thấy cũng có mặt mấy ông nhà văn thân Cộng, anh bầy tỏ thái độ không vui và gọi tôi bỏ ra về ngay.

Tôi còn nhớ dịp gần đến tết Nhâm Tuất, hồi đầu năm 1982, Văn Bút hải ngoại có nhờ anh Duy Trác tổ chức bữa họp mặt tất niên, khách mời gồm một số văn nghệ sĩ tên tuổi. Địa diểm là căn nhà của chị Kiều Chinh ở cư xá Lữ Gia Phú Thọ, mà anh Duy Trác hỏi mượn được. Anh Hoàng Hải Thủy dặn tôi ghé qua anh để cùng đi, vì tiện đường. Chiều hôm ấy, khi tôi đến nhà, thấy anh đang ngồi tiếp chuyện anh Duyên Anh. Anh ra hiệu cho tôi vào phòng trong để nói tôi cứ đi trước.

Hình như mọi người đang có ý đợi nên tỏ vẻ ngạc nhiên khi không thấy anh Hoàng Hải Thủy cùng bước vào. Nghe tôi nói sự việc, không khí bắt đầu bàn tán sôi nổi. Tôi nghe có vị bảo nhân tiện thì mời luôn Duyên Anh cho vui, nhưng mấy vị khác nói hễ có Duyên Anh thì các vị ấy sẽ về. Anh Duy Trác hơi bối rối, nhờ tôi quay trở lại cho anh Hoàng Hải Thủy biết mọi chuyện như thế.

Tôi ra lấy xe đi ngay. Nhưng rồi nơi phòng khách nhà anh, chừng như anh Duyên Anh vẫn còn tiếp tục say sưa câu chuyện chưa muốn dứt. Anh Hoàng Hải Thủy lộ rõ sự bồn chồn khi thấy tôi quay lại. Anh theo vào dưới nhà bếp, nghe tôi kể lại đầu đuôi. Và anh bước lên nhà trên, nói thẳng luôn với anh Duyên Anh nguyên văn những ý kiến của các vị khách mời bên buổi họp mặt đang ngồi chờ bắt đầu bữa ăn. Anh Duyên Anh nghe xong điềm tĩnh đứng dậy vui vẻ ra về và chúc chúng tôi có một buổi họp mặt vui. Tôi giật mình vì sự thẳng thắn của anh, cứ nghĩ rằng anh sẽ có cách nói khéo léo tế nhị nào đó, đâu ngờ.

                                                                    *

Cũng từ việc liên lạc với anh Trần Tam Tiệp, nhận quà cáp, gửi bài vở ra hải ngoại, tôi cũng bị chính quyền Cộng sản bắt vào đầu tháng 5/1984, cùng với anh và các anh chị khác (Doãn Quốc Sỹ, Dương Hùng Cường, Duy Trác, Hiếu Chân Nguyễn Hoạt, Lý Thụy Ý, Nguyễn Thị Nhạn), rồi ra tòa nhận án tù, trong vụ án quen gọi là “Những tên biệt kích cầm bút”. Từ ngày đó, anh em chúng tôi thêm gần gũi và thân thiết hơn.

(Khi sang Hoa Kỳ, bên cạnh những sáng tác khác, để phản bác chế độ Cộng sản, anh đã kể lại câu chuyện vụ án này, qua những bài viết, rồi được tập hợp in thành sách với nhan đề cùng tên, giúp mọi người hiểu thêm nhiều tình tiết sự việc.)

Tháng 5/1988, tôi và anh Duy Trác ra tù trước. Rồi trong cuộc mưu sinh, theo chân chị Dương Hùng Cường, mấy gia đình cùng đi vào nghề bán Căng tin trường học.

Kiều Giang len lỏi bỏ thầu, kiếm được một chỗ ở ngôi trường, nằm ngay góc ngã tư đường Nguyễn Bỉnh Khiêm-Hồng Thập Tự, sát cạnh Thảo Cầm Viên, ngay niên khóa 1988-1989, và rủ ông chú tham gia việc buôn bán này. Năm học tiếp theo, 1989-1990, chuyển sang một trường trung học lớn hơn trên đường Lý Thường Kiệt (Nguyễn Văn Thoại cũ), gần chợ Tân Bình. Đây cũng là thời gian anh Hoàng Hải Thủy mãn án tù, về sum họp với gia đình.

Kiều Giang huy động anh em trong nhà, Hoàng Hoài Nguyên, Hoàng Hải Triều và thêm vài người thân quen nữa, mới đủ nhân lực bán hàng cho các lúc đầu buổi học, giờ ra chơi của học trò. Mấy chú cháu đã có một thời gian dài, mấy năm liền, ngày ngày cùng nhau chia sẻ vui buồn, cay đắng nơi công việc buôn bán, tưởng chừng tạp nham vặt vãnh, nhưng cũng tạm ổn định phần nào cho cuộc sống khi ấy, của gia đình anh chị Hoàng Hải Thủy. Tôi biết trước đó, để lo cho bố mẹ, Kiều Giang đã phải tất tả ngược xuôi, bươn chải với đủ thứ công việc thất thường ngày đêm, vô cùng vất vả khổ nhọc.

Riêng tôi, làm sao có thể quên được ngày tháng ấy của mình:

                            Tấp tểnh theo đòi việc bán buôn

                            Loanh quanh qua buổi cũng đỡ buồn

                            Vài ba cục kẹo dăm đồng lẻ

                           Một lũ trẻ ranh quấy rầy luôn

                           May ra đỡ vợ được tí gạo

                           Chợ đời nhấp nhổm khỏi lỏi luồn

                           Ai buôn thất nghiệp mơ triệu phú

                           Riêng mỗi mình ta một nỗi buồn

Anh Hoàng Hải Thủy nói vì tuổi tác, nên không biết xoay sở cách gì để có thể lo cho gia đình. Anh nói cám ơn tôi vì đã luôn bên cạnh để chung sức và giúp đỡ các cháu. Tôi cũng thật lòng thưa lại với anh, dù chú cháu cùng nương tựa vào nhau, nhưng mọi thứ đều do công lao khó nhọc của Kiều Giang là chính, tôi chỉ góp phần phụ vào, đâu đáng gì.

Có thể anh được nghe kể đủ thứ chuyện liên quan đến việc buôn bán hàng ngày ở trường học của mấy chú cháu chúng tôi, liên tục từ sáng sớm với mọi thứ chuẩn bị cần thiết, cho đến khi chiều muộn, dọn dẹp xong xuôi mới có thể về nhà. Chắc hẳn không thiếu chuyện căn phòng nhỏ nhà trường dành làm kho cho căng tin, cũng là chỗ các ông thầy giáo trẻ, kể cả Hiệu phó (đều là dân sư phạm miền Nam), ra vào thường xuyên hơn phòng giáo viên trên văn phòng, mỗi khi giờ ra chơi, trống giờ dậy hay chờ đổi lớp; để có thể thoải mái ngồi hút thuốc, uống cà phê, nước trà (mà không phải tốn phí), tán gẫu đủ thứ chuyện, nhất là về banh bóng, thể thao. Tôi lo việc thù tiếp này như thể một công tác Tâm lý chiến. Đây là thành phần luôn hậu thuẫn mạnh mẽ cho chú cháu chúng tôi, mỗi lần Hiệu trưởng hay phụ trách Công đoàn (là nữ giới, người ngoài Bắc vào) muốn kiếm chuyện và đặt vấn đề này nọ. Lũ học trò cũng e dè, không dám quậy phá gì khi ghé xuống Căng tin mua bánh kẹo hay quà vặt.

Để có thêm thu nhập cho gia đình, tôi biết có một dạo, anh Hoàng Hải Thủy đã không nề hà nhận dịch sách thuê hay viết tiểu thuyết tình cảm bình dân, nội dung lâm ly thống thiết (dĩ nhiên với một bút hiệu vô danh lạ hoắc), theo sự đặt hàng của những tay làm xuất bản sách khi đó (còn gọi là lái sách, đầu nậu), rất am hiểu nhu cầu thị trường, nhất là thị hiếu của rất đông đảo các bà các cô trong giới buôn bán. Khi các sách loại này ấn hành, anh đều có bản tặng vợ chồng tôi.

Cũng thật mừng việc anh chị được đi Hoa Kỳ định cư cuối năm 1994, chỉ sau vài năm ra tù, nhờ có sự giúp đỡ tích cực của các hội đoàn hải ngoại. Đây là lối thoát thật tốt đẹp mà anh hằng chờ đợi.

Tôi ngỡ tưởng mối tương giao với anh sẽ chấm dứt, nhưng rồi không phải như thế. Ít lâu sau ngày anh chị xuất cảnh, tôi rất bất ngờ khi nhận được một gói quà anh gửi về. Anh nói có chút ít vài món lặt vặt để gọi là nhớ nhau. Thật cảm động quá vì anh chị sang bên ấy chưa được bao lâu, còn có bao nhiêu khó khăn nơi cuộc sống mới ở xứ người.

Năm 1997, gia đình chúng tôi làm đám cưới cho con gái lớn. Biết tin, anh gửi thư về chúc mừng và gọi tôi là ông “nhạc trẻ”.

Anh em chúng tôi giữ liên lạc nhưng không được thường xuyên, vì hoàn cảnh khi đó không có nhiều phương tiện thuận lợi như sau này.

Vào khoảng cuối tháng mười một năm 2006, nghe biết gia đình tôi cũng sắp đi Hoa Kỳ định cư, qua thông tin bạn hữu tôi trao đổi trên internet bên đó, anh gọi điện thoại về vui mừng thăm hỏi. Khi biết tôi chọn nơi đến là Houston, anh càng vui hơn và hẹn gặp, vì có vợ chồng Hoàng Hoài Nguyên cùng mẹ con Kiều Giang đang sống tại đây. Mấy năm trước, các cháu cũng đã được giúp đỡ trong việc việc bảo lãnh để sang Hoa Kỳ đoàn tụ với bố mẹ. Riêng gia đình cháu út Hoàng Hải Triều thì chọn ở lại Việt Nam.

Tôi cứ tưởng sang đến nơi, anh em sẽ dễ dàng được gặp mặt nhau, nhưng rồi nhiều điều kiện thực tế không cho phép. (Nhưng tôi được gần gũi gia đình anh chị Duy Trác, ớ cách chỗ tôi chừng hai mươi phút lái xe). Chúng tôi chỉ chuyện trò qua điện thoại. Anh nói rất cảm động và cám ơn tôi đã đến dự đám cưới Hoàng Hải Triều rồi Hoàng Hoài Nguyên, dù không có sự hiện diện của anh chị, nhất là việc tôi kịp thời“cứu bồ” trong đám cưới Nguyên. Chả là buổi tối hôm ấy trời mưa tầm tã, người phụ trách dẫn chương trình tiệc cưới, không biết sao mà mãi chưa thấy đến (rồi vắng mặt luôn). Tới giờ khai mạc, chú rể cầu cứu ông chú, và tôi cũng thực hiện trọn vẹn mọi việc suôn sẻ tốt đẹp. Anh để tâm nhớ cả từng điều nhỏ nhặt thường tình, từ những năm tháng cũ như thế đấy.

Tôi cũng nói việc anh Nguyễn Thụy Long đã tỏ ra ân hận vì những lời qua tiếng lại có hơi nặng nề với anh, ồn ào một thời, quanh chuyện anh ấy được giải thưởng văn học do báo Khởi Hành của nhà văn Viên Linh trao tặng hồi năm 2005. Tôi cũng nói thêm là anh Hồ Nam bảo anh có hơi khắt khe, thiếu sự cảm thông cho hoàn cảnh bạn bè, nhưng anh Nguyễn Thụy Long cũng không oan uổng gì. Anh cười nhẹ và nói quên chuyện ấy đi. (Trong một bài viết khi đó, anh nhắc đến việc anh Nguyễn Thụy Long có nhận nhiều sự giúp đỡ của nhân vật Huỳnh Bá Thành, phụ trách báo Công An thành phố Sàigòn, và một chút bóng gió xa xôi. Có lẽ cũng cần nói thêm, nhân vật này cũng giúp đỡ vài văn nghệ sĩ khác nữa, không riêng gì anh Nguyễn Thụy Long)

Anh kể lại cho nghe những chuyện vui buồn, những lần được đi đây đó do bạn hữu thân tình tài trợ mọi chi phí. Có lần, một bà chủ báo mà anh cộng tác thường xuyên, đã bất ngờ “xỉ vả”anh thậm tệ vì chuyện không đâu, nhưng là chuyện nhỏ, chẳng thành vấn đề với anh.

Tôi cũng biết có nhiều người không mấy thiện cảm với anh vì ngộ nhận, hay vì cách viết của anh. Nhưng anh là người luôn được các bằng hữu và đông đảo độc giả mến mộ, yêu quý. Anh cũng có thêm nhiều độc giả mới thuộc mọi lứa tuổi sau này ở hải ngoại.

Chỉ có chị là tôi từng được gặp lại, trò chuyện thật nhiều, một lần khi chị về Việt Nam thăm con cháu, và hai lần chị sang Houston thăm gia đình cháu Nguyên, Kiều Giang. Còn với anh thì chưa một dịp nào.

Suốt thời gian ở Hoa Kỳ, tôi như đã được gặp anh khi theo dõi đọc những bài anh viết, được phổ biến trên báo in hay mạng internet, để biết anh vẫn khỏe mạnh, sức viết vẫn đầy sung lực. Thêm nữa là những lần điện thoại thăm hỏi. Tôi cũng thường thăm hỏi để biết tin tức của anh qua các cháu trong gia đình, nhất là sau ngày chị mất.

Anh đã yếu dần đi và phải cố gắng chiến đấu với tuổi già từng ngày. Các cháu có tính đến chuyện đưa anh về Houston để bố con, ông cháu gần nhau. Tôi cũng đã vội nghĩ sẽ được gặp anh nhiều hơn, thay cho những lần trước đây dự định đi thăm anh và các bạn hữu tôi ở vùng anh ở, mà bất thành. Nhưng rồi không thể thực hiện được vì nhiều thực tế khó khăn. Tại Virginia, anh sống quen nhiều chục năm, được hưởng những phúc lợi xã hội về sinh hoạt ăn ở thật tốt. Một khi chuyển về Houston, mọi thứ phải khởi sự lại từ đầu, và chưa biết sẽ như thế nào. Các cháu thì bận rộn sinh kế, đâu có thể ở nhà để trực tiếp chăm lo cho anh được.

Anh vẫn thường tự nhận là người nghiện computer và say mê việc viết. Nhưng rồi cũng đến lúc anh phải ngừng lại tất cả, vì sức khỏe không còn cho phép được tiếp tục. Tôi biết nỗi buồn của anh đã như thế nào, khi anh ngồi gõ những trang chữ cuối cùng vào khoảng cuối 2017, để rồi sau đấy ngưng luôn, mà anh hiểu là kết thúc một đời vui với văn chương chữ nghĩa của anh.

Và cuối cùng, buổi tối khuya đêm Chủ nhật 6.12.2020 an bài ấy…

Giữa hoàn cảnh dịch bệnh, tang lễ của anh thật đơn giản và chỉ gói gọn trong vài giờ đồng hồ ngày thứ bẩy vừa mới đây. Rất ít người có thể đến chào tiễn biệt anh lần cuối. Hôm nay, sau khi hỏa táng, xong xuôi mọi sự, anh đã trở về với thân phận bụi tro. Và rồi tro cốt anh sẽ được hòa trộn chung với tro cốt chị, đúng như nguyện ước của anh.

Hạnh phúc cho anh biết bao vì tràn ngập những thương mến yêu quý, những lưu luyến bùi ngùi, của con cháu thân tộc, của bằng hữu, và độc giả mến mộ, khi anh bỏ lại Rừng Phong, đem theo ông công tử Hà Đông, đi mãi không về nữa.

Hành trình đi ngang qua trần gian của mỗi người, khởi đầu từ tiếng khóc chào đời và kết thúc khi nhắm mắt xuôi tay. Có hành trình thật bình lặng nhẹ tênh, nhưng cũng có hành trình vô cùng rộn ràng sôi nổi, Anh Hoàng Hải Thủy đã đi trên hành trình sau.

Nói về giây phút cuối cuộc đời, Hermann Hesse ước mong: “Tôi hy vọng cái chết sẽ là hạnh phúc lớn lao, lớn lao như tình yêu được thỏa nguyện”. Anh Hoàng Hải Thủy đã có đầy đủ các điều ấy.

Trong cuộc sống, có những người mà ta đã được gặp gỡ qua tháng năm, ở nhiều khung cảnh, và từng nơi chỗ, sẽ là những cột mốc cho ta ghi nhớ luôn mãi, về những điều của riêng mình. Dẫu có khi là niềm vui, nhưng cũng có khi là một nỗi buồn.

Với tôi, anh Hoàng Hải Thủy là một người như thế, bên cạnh những hiền huynh vô cùng thân quý khác, cũng đã đi về nơi xa khuất.

Bước chân anh Hoàng Hải Thủy đang hoan vui đi vào cõi nghìn thu. Và ở đó có nụ cười của chị Alice đợi chờ sẵn.

Kính biệt anh.

ngọc tự.

Richmond, Fort Bend, Texas

12/14/2020

Tuesday, December 8, 2020

President Trump’s Dec. 2 Speech Detailing ‘Tremendous’ Voter Fraud

 

PRESIDENT TRUMP: This may be the most important speech I’ve ever made. I want to provide an update on our ongoing efforts to expose the tremendous voter fraud and irregularities which took place during the ridiculously long November 3rd elections.

We used to have what was called, election day. Now we have election days, weeks, and months, and lots of bad things happened during this ridiculous period of time, especially when you have to prove almost nothing to exercise our greatest privilege, the right to vote. As President, I have no higher duty to defend the laws and the Constitution of the United States. That is why I am determined to protect our election system, which is now under coordinated assault and siege.

For months, leading up to the Presidential election, we were warned that we should not declare a premature victory. We were told repeatedly that it would take weeks if not, months, to determine the winner, to count the absentee ballots and to verify the results.

My opponent was told to stay away from the election, don’t campaign. “We don’t need you. We’ve got it. This election is done.” In fact, they were acting like they already knew what the outcome was going to be. They had it covered and perhaps they did, very sadly for our country. It was all very, very strange. Within days after the election, we witnessed an orchestrated effort to anoint the winner even while many key states were still being counted.

The constitutional process must be allowed to continue. We’re going to defend the honesty of the vote by ensuring that every legal ballot is counted and that no illegal ballot is counted. This is not just about honoring the votes of 74 million Americans who voted for me, it’s about ensuring that Americans can have faith in this election and in all future elections.

Today I will detail some of the shocking irregularities, abuses and fraud that had been revealed in recent weeks but before laying out just a small portion of the evidence we have uncovered, and we have so much evidence, I want to explain the corrupt mail-in balloting scheme that Democrats systematically put into place that allowed voting to be altered, especially in swing states, which they had to win. They just didn’t know that it was going to be that tough, because we were leading in every swing state by so much, far greater than they ever thought possible.

While it has long been understood that the Democrat political machine engages in voter fraud from Detroit to Philadelphia, to Milwaukee, Atlanta, so many other places. What changed this year was the Democrat party’s relentless push to print and mail out tens of millions of ballots sent to unknown recipients with virtually no safeguards of any kind.

This allowed fraud and abuse to occur in a scale never seen before. Using the pandemic as a pretext, Democrat politicians and judges drastically changed election procedures just months, and in some cases, weeks before the election on the 3rd of November.

Very rarely were legislatures involved and constitutionally, they had to be involved, but very, very rarely, and you’ll see that as we continue to file our suits, it’s constitutionally, absolutely incorrect what took place, even from a legal standpoint.

Many states, such as Nevada and California sent millions of live ballots to every person on their voter rolls whether those individuals had requested ballots or not, whether they were dead or alive, they got ballots. Other states such as Minnesota, Michigan, and Wisconsin, instituted universal absentee balloting right in the middle of an election year, sending absentee ballot requests forms to all voters on all rolls. It didn’t matter who they were.

This colossal expansion of mail-in voting opened the flood gates to massive fraud. It’s a widely known fact that the voting rolls are packed with people who are not lawfully eligible to vote, including those who are deceased, have moved out of their state, and even our non-citizens of our country.

Beyond this, the records are riddled with errors, wrong addresses, duplicate entries, and many other issues. This is not disputed. It has never been disputed. Dozens of counties in the key swing states have more registered voters on the rolls than they have voting age citizens, including 67 counties in Michigan. All of this is evidence.

In Wisconsin, the state’s Board of Elections could not confirm the residency of more than 100,000 people, but repeatedly refused to remove those names from its voter rolls before the election. They knew why, nobody else did. I knew why. They were illegal voters.

It is a travesty that in the year 2020, we do not have any means of verifying the eligibility of those who cast ballots in an election and such an important election it is, or determining who they are, whether they live in the state or whether they’re even American citizens. We have no idea.

We have an in all swing states major infractions or outright fraud, which is far more in numbers or votes then we need to overturn the results of a state. In other words, in Wisconsin, as an example, where we were way up on election night, they ultimately had us miraculously losing by 20,000 votes.

I can show you right here, that Wisconsin, we’re leading by a lot and then at 3:42 in the morning, there was this, it was a massive dump of votes, mostly Biden, almost all Biden. To this day, everyone’s trying to figure out: “Where did it come from?” But I went from leading by a lot to losing by a little and that’s right here. That’s at 3:42 in the morning, that’s Wisconsin, a terrible thing, terrible, terrible thing.

But we will have far more, many times more than the 20,000 votes needed to overturn the state. If we are right about the fraud, Joe Biden can’t be president.

We’re talking about hundreds of thousands of votes. We’re talking about numbers like nobody has ever seen before. Just as an example, in certain states, we’ll be down by, let’s say, 7,000 votes, but we’ll find later on 20,000, 50,000, 100,00, 200,000 discrepancies or fraudulent votes, and that includes votes that went through when they were not allowed to be seen by Republican poll watchers, because the poll watchers were locked out of the building.

Or people that innocently came to vote on November 3rd, who were all excited about their vote, they were happy. They were proud to be citizens of the United States of America, and they went up and they said: “I’d like to vote.” They were told that they can’t vote. “I’m sorry,” they were told. “I’m sorry. You’ve already voted by mail-in ballot. Congratulations. We received a ballot, so you can no longer vote.”

They didn’t know what to do. They had no one to complain to, most just left and said, “That’s strange.” But many people complained and complained vehemently, and in a lot of cases, they filled out a provisional ballot, which was almost never used, but in virtually every case was a vote for Trump. In other words, they went in to vote and they were told that they voted and they didn’t vote. They left and they felt horror and they lost respect for our system.

This happened tens of thousands of times all over the country. That’s how desperate the Democrats were. They would fill out ballots of people not even knowing if these people were going to show up. When they did show up, they said: “Sorry, you’ve already voted.”

On top of everything else, we have a company that’s very suspect. It’s name is Dominion, with the turn of a dial or the change of a chip, you could press a button for Trump and the vote goes to Biden. What kind of a system is this? We have to go to paper, maybe it takes longer. But the only secure system is paper. Not these systems that nobody understands, including in many cases, the people that run them. Although, unfortunately, I think they understand them far too well.

In one Michigan County, as an example, that used Dominion systems, they found that nearly 6,000 votes had been wrongly switched from Trump to Biden, and this is just the tip of the iceberg. This is what we caught. How many didn’t we catch? Are there 100s of other examples throughout the country? Are there 1000s? We just got lucky and they called it a glitch, but we found numerous glitches that evening. 96% of the company’s political donations went to Democrats, not surprisingly.

Frankly, when you look at who’s running the company, who’s in charge, who owns it, which we don’t know, where are the votes counted? Which we think are counted in foreign countries, not in the United States, Dominion is a disaster.

Election authorities in Texas have repeatedly blocked the deployment of Dominion systems due to concerns about security vulnerabilities and the potential for errors and outright fraud. Every district that uses Dominion systems must be carefully monitored and carefully investigated, but not only for the future.

Right now, we’re worried about the present, and what went on with an election that we won without question. Under my lead, the Republicans won almost every state house in the United States, which they weren’t expected to do. We went up to 16 seats in the house. The numbers are still being tabulated, because there are nine seats that nobody really knows. They don’t know. Two weeks later, it’s still under consideration, because it’s a mess. Republicans were supposed to lose many seats, and instead they won those seats in the house, and a very important election that’s coming up will determine whether, or not we hold the Senate.

David Perdue and Kelly Leffler are two tremendous people. Unfortunately, in Georgia, they’re using the same horrible Dominion system, and it’s already been out that, think of it, hundreds of thousands of absentee ballots have been requested. You check it out who’s requesting those ballots. The difference is, it’s one state, and we will have our eyes on it like nobody’s ever watched anything before, because we have to win those two Senate seats.

The tremendous success we had in the House of Representatives, and the tremendous success we’ve had so far in the Senate, unexpected success all over the country, and right here in Washington.

It is statistically impossible that the person, me, that led the charge lost. The greatest pollsters, the real pollsters, not the ones that had us down 17 points in Wisconsin when we actually won, or the ones that had us down four or five points in Florida, and we won by many points, or had us even, and down in Texas, and we won by a lot, not those pollsters, but real pollsters. Pollsters that are fair, and honest said: “We can’t understand a thing like this. It’s never happened before. You led the country to victory, and you were the only one that was lost. It’s not possible.”

The speaker of the house of a certain state said: “Sir, I expected to lose my seat, and instead, because of you, and because of that incredible charge, and all of those rallies, we had a tremendous victory, and everybody knows it. You are much more popular than me, sir, except I got many more votes than you did, and it’s impossible that that happened. There is something wrong.”

I’ll tell you what’s wrong, voter fraud. Here’s an example. This is Michigan. At 6:31 in the morning, a vote dump of 149,772 votes came in unexpectedly. We were winning by a lot. That batch was received in horror.

Nobody knows anything about it. By the way, there’s your line. This is one of many. Here’s what is normal, and all of a sudden, look at that. This is normal, normal. Look even here, normal, and then boom, all of a sudden, I go from winning by a lot to losing a tight race.

It’s corrupt. Detroit is corrupt. I have a lot of friends in Detroit. They know it, but Detroit is totally corrupt. Look at this, look at this. That’s at 6:31 in the morning, unexpectedly came in.

In the recent recount in Georgia, which means nothing because they don’t want to check signatures, and if you’re not going to check signatures in Georgia, it doesn’t work, but we have a secretary of state, and a governor who made it very difficult to check signatures.

Why? You’ll have to ask them, but without a signature match, or a check, it doesn’t matter. They found thousands and thousands of votes that were out of whack, all against me. This was during a recount that I didn’t even think mattered. They found many thousands of votes, and that recount didn’t matter.

The one that matters is the one that’s going on now, that because of the fact it’s so close, they had to by law give another recount, but the recount has to be a recount where they check the signatures. Otherwise, they’re just checking the same dishonest thing. It won’t matter.

In this case, the signatures on envelopes are the only thing that is relevant. We will compare the signature on the envelope to the signatures from past elections, and we will find that many thousands of people signed these ballots illegally. The Democrats had this election rigged right from the beginning. They used the pandemic, sometimes referred to as the China virus, where it originated as an excuse to mail out tens of millions of ballots, which ultimately led to a big part of the fraud, a fraud that the whole world is watching, and there is no one happier right now than China.

Many people received two, three and four ballots. They were sent to dead people by the thousands. In fact, dead people, and we have many examples filled out ballots, made applications, and then, voted, which is even worse. In other words, dead people went through a process. Some have been dead for 25 years.

Millions of votes were cast illegally in the swing states alone, and if that’s the case, the results of the individual swing states must be overturned, and overturned immediately. Some people say that’s too far out, that’s too harsh. Well, does that mean we take a precedent, and we’ve just elected a president where the votes were fraudulent?

No, it means you have to turn over the election, and everybody knows without going much further, and they’ve seen the evidence, but they don’t want to talk about it what a disaster this election was, a total catastrophe, but we’re going to show it, and hopefully, the courts in particular, the Supreme Court of the United States will see it, and respectfully, hopefully, they will do what’s right for our country, because our country can not live with this kind of an election.

We could say, let’s go on to the next one, but no, we have to look also at our past. We can’t let this happen.

Maybe you’ll have a revote, but I don’t think that’s appropriate. When those votes are corrupt, when they’re irregular, when they get caught, they’re terminated, and I very easily win.

In all states, I very easily win, the swing states, just like I won them at 10 o’clock in the evening, the evening of the election. We’re not looking to show you 25 faulty or fraudulent votes, which don’t mean anything, because it doesn’t overturn the state, or a fifty, or a hundred. We’re showing you hundreds of thousands far more than we need, far more than the margin, far more than the law requires. We can show many times what is necessary to win the state.

The media knows this, but they don’t want to report it. In fact, they outright refuse to even cover it, because they know the result if they do. Even what I’m saying now will be demeaned and disparaged, but that’s okay. I just keep on going forward, because I’m representing 74 million people, and in fact, I’m also representing all of the people that didn’t vote for me.

The mail-in voting scam is the latest part of their four year effort to overturn the results of the 2016 election, and it’s been like living in hell. Our opponents have proven many times again and again, that they will say, and do anything to get back into power.

The corrupt forces who are registering dead voters and stuffing ballot boxes are the same people who have perpetrated one phony and fraudulent hoax after another. You’ve been watching it now for four years. These entrenched interests oppose our movement, because we put America first. They don’t put America first, and we’re returning power to you the American people.

They don’t want America first, they only want power for themselves. They want to make money, that’s why they don’t want me as your president. I’ve been investigated from soon after I announced I was running for president. When I immediately went to number one in the Republican primary polls, the investigations never stopped. They went on for four years, and I won them all, I beat them all. Russia, Russia, Russia, the impeachment hoax, and so much more.

Robert Mueller spent $48 million of taxpayer money investigating me for two and a half years, issued over 2,800 subpoenas, executed nearly 500 search warrants, issued 230 orders for communications records, and conducted 500 witness interviews, all looking to take me down. There was no collusion in the end, none whatsoever.

Senator Marco Rubio, the head of the Senate Intelligence Committee stated: “The committee found no evidence that then-candidate Donald Trump, or his campaign colluded with the Russian government.” And, I thank Senator Rubio for that statement.

Now, I hear that these same people that failed to get me in Washington have sent every piece of information to New York, so that they can try to get me there. It’s all been gone over, over and over again. For $48 million you go through tax returns, you go through everything. The New York attorney general, who recently ran for office campaigned without knowing me stating: “We will join with law enforcement and other attorneys general across this nation in removing this president from office.” I never met her. “It’s important that everybody understands”, she said, “that the days of Donald Trump are coming to an end.” And all it’s been is a big investigation in Washington and New York and any place else that can investigate because that’s what they want to do.

They want to take not me, but us down. Then we can never let them do that. Everything has been looked at. A friend of mine, who’s very smart, said: “You’ve probably seen more than anybody else. You’ve probably been investigated more than anybody else. And for you to come out with a clean bill of health makes you probably the cleanest person in this country.”

Some people in this administration, but fortunately not all have been beaten down and disparaged. They just disappeared. Nobody knows what happened to them. Why aren’t they active? Why aren’t they involved? There’s so much to be involved in. The corruption is so rampant. They just couldn’t take it anymore. They were threatened by Democrats with impeachment and horrible things were said about them. And they’re good people.

Even recently, the head of the GSA was hounded and harassed as she reported, like she has never been before. What can I say? We caught Comey cold, we caught McCabe cold. We caught them all. We’re still waiting for a report from a man named Durham, who I have never spoken to, and I have never met.

They can go after me before the election as much as they want, but unfortunately Mr. Durham didn’t want to go after these people, or have anything to do with going after them before the election. So who knows if he is ever going to even do a report.

But if you look at the lies, and the leaks, and the illegal acts of behavior done by so many people, and their desire to hurt the president of the United States, something should happen.

The hardest thing I have to do is explain why nothing is happening with all of these people that got caught spying on my campaign. It’s never happened before and it should never happen again to a president of the United States. All you have to do is watch the hearings and see for yourself. The evidence is overwhelming.

The fraud that we’ve collected in recent weeks is overwhelming, having to do with our election. Everyone is saying: ” Wow, the evidence is overwhelming,” when they get to see it. But really it’s too late to change the course of an election. It’s too late to change the outcome.

In fact, there is still plenty of time to certify the correct winner of the election and that’s what we’re fighting to do. But no matter when it happens, when they see fraud, when they see false votes and when those votes number far more than is necessary, you can’t let another person steal that election from you.

All over the country, people are together in holding up signs, “Stop the steal.” To understand how we will challenge this fraud, it is important to know the problems with mail-in balloting. Pennsylvania, Michigan, Nevada, Georgia, Arizona, and most other states allowed anyone to get an absentee ballot and cast their vote without showing any ID. The voting took place entirely on the honor system, no identification of any kind was required.

Most Americans would also be shocked to learn that no state in the country verifies United States citizenship as a condition for voting in federal elections. This is a national disgrace. No other advanced country conducts elections this way.

Many European countries have instituted major restrictions on mail-in voting, specifically, because they recognize the nearly unlimited potential for fraud. Out of 42 European nations, all but two prohibit absentee ballots entirely for people who reside inside the country, or else they require those who need absentee ballots to show a very, very powerful ID.

Throughout the Democrat effort to dramatically expand mail-in voting, the Democrat party leaders were also, feverishly working to block measures, designed to protect against fraud, such as signature verification, residency verification, or voter ID. And citizenship confirmation was almost unthought of that we should ask for it.

Can you believe this? These are not the actions of people who want fair elections. These are the actions of people who want to steal elections, who are willing to create fraud. The only conceivable reason why you would block common sense measures to verify legal eligibility for voting, is you are trying to encourage, enable, solicit, or carry out fraud.

It is important for Americans to understand that these destructive changes to our election laws were not a necessary response to the pandemic. The pandemic simply gave the Democrats an excuse to do what they have been trying to do for many, many years.

In fact, the very first bill that house Democrats introduced when Nancy Pelosi became speaker, was it attempt to mandate universal mail-in voting and eliminate measures such as voter ID, which is so necessary. Dramatically eroding the integrity of our elections was the Democrats number one priority for a simple reason, they wanted to steal the 2020 presidential election. All of the Democrat efforts to expand mail-in balloting laid the groundwork for the systematic and pervasive fraud that occurred in this election.

In Pennsylvania, large amounts of mail-in and absentee ballots were processed illegally. And in secret, in Philadelphia, in Allegheny counties, without our observers present. They were not allowed to be present. In fact, they weren’t even allowed in the same room. They were thrown out of the building and they looked from outside in, but they had no way of even seeing, because there were no windows. And the windows that were there were boarded up. Democrats even went to the Pennsylvania Supreme Court to block observers from receiving access.

There is only one possible reason that the corrupt Democrat political machine would oppose transparency during the vote counting. It’s because they know they are hiding illegal activity. It’s very simple.

This is an egregious, inexcusable. And irreversible harm that stains the entire election, yet this unprecedented practice of excluding our observers, our vote watchers, as some people call them, occurred in Democrat run cities and key states all across the nation. Here are just some of the additional facts that we’ve uncovered.

Many voters all across Pennsylvania received two ballots in the mail, and many others received mail-in ballots for which they never applied. So many get ballots, they didn’t even know what they were for. And again, so many received more than one ballot. In some cases, more than two ballots. And they happened to be, for the most part, Democrats.

In Fayette County, Pennsylvania, multiple voters received ballots that were already filled out. They didn’t know what happened. In Montgomery County, Pennsylvania, a poll watcher, overheard unregistered voters being told to return later to try to vote under a different name. Tens of thousands of voters across Pennsylvania were treated differently based on whether they were Republicans, or Democrats.

Voters who submitted floored ballots in some Democrat precincts were notified and asked to fix their ballots, while Republican precincts, and in particular Republican voters, were not so notified which plainly violates the Equal Protection Clause of the United States Constitution. ”If you are a Democrat, we’re going to fix up your ballot. make sure it’s perfect. If you are Republican, don’t even talk about it.”

In Michigan, a career employee of the city of Detroit, with the city workers, coaching voters to vote straight Democrat, while accompanying them to watch who they were voting for, violating the law and the sanctity of the secret ballot. You can’t do that. The same workers say she was instructed not to ask for any ID and not to attempt to validate any signatures. She was also told to illegally backdate ballots, many, many ballots, received after the deadline. This is something that is so unconstitutional and she estimates that thousands and thousands of ballots were improperly backdated by her and many others.

Other witnesses in Detroit also saw our election officials counting batches of the same ballots many times, as well as illegally duplicating ballots. One observer testified to seeing boxes and boxes of ballots, all bearing the same signature. Another observer in Detroit gave sworn testimony that he saw countless and valid ballots that did not belong to properly registered voters and then witnessed election workers in Wayne County entering fake birth dates into the system, in order to illegally count them.

Witnesses of science wore an affidavit, so in other words, you go to jail if you lie, testifying that after election officials announced the last absentee votes had been received, a batch of tens of thousands of ballots arrived, many without envelopes, all voting for Democrats.

In Wisconsin, a record number of voters were categorized as indefinitely confined. A status reserved for severely disabled individuals, also for the elderly that allow them to vote without showing ID. Last year, approximately 70,000 people claimed this status statewide. This year, the number miraculously was nearly 250,000 voters, after election officials in Milwaukee and Dane County, a couple of the most corrupt political places in our country, urged citizens to improperly register under this status. And register they did in levels that don’t exist. In Wisconsin, there are approximately 70,000 absentee ballots that do not have matching ballot applications as required by law.

In Georgia, nine observers have testified to seeing countless irregular ballots without the creases or typical markings indicating that the ballots did not arrive in envelopes as required. A poll watcher in Fulton County estimated that approximately 98% of the large number of unusually pristine ballots that she witnessed were for Biden. Highly unusual number. In addition, thousands of uncounted ballots were discovered in Floyd, Fayette, and Walton counties weeks after the election, and these ballots were mostly from Trump voters. They weren’t counted. They were from Trump voters.

In Detroit, everybody saw the tremendous conflict and the horrible way that the two Republican canvassers were treated so horribly because they wouldn’t vote when they saw that 71 percent of the precincts didn’t balance. Also, there were more votes than there were voters. Think of that. You had more votes than you had voters. That’s an easy one to figure, and it’s by the thousands.

In Arizona, in-person voters whose balanced produced error messages from tabulation machines were told to press a button that resulted in their votes not being counted. Also in Arizona, the attorney general announced that mail-in ballots had been stolen from mailboxes and hidden under a rock.

In Clark County, Nevada, where most of the state’s voters reside, the standards for matching a signature using the signature verification machine were intentionally lowered to allow large numbers of ballots to be counted that otherwise would never have passed muster. This machine was set at the lowest level.

According to one report, in order to test the process, nine voters in Clark County cast ballots with intentionally incorrect signatures, and eight of the nine ballots were accepted and counted. They said you could sign your name as Santa Claus, and it would be accepted. Last week, the Clark County Commission threw out the results of a local election after the registrar reported finding, quote, “discrepancies that we can’t explain.” Also in Nevada, some voters were entered into a raffle for more than a dozen gift cards worth as much as $250 if they could prove they had voted.

This took place on Indian reservations. One of the most significant indications of widespread fraud is the extraordinarily low rejection rates for mail-in ballots in many key states. These are the states that I had to win.

In swing state after swing state, the number of ballots rejected has been dramatically lower than what would have been expected based on prior experience. That means years and years of voting. In Georgia, just 0.2 percent, that’s substantially less than 1 percent, of mail-in ballots have been rejected. In other words, almost none have been rejected. They took everything. Nothing was rejected, practically, compared to 6.4 percent in 2016. There are those that think that 6.4 was a low number.

Think of it. Almost none were rejected. The previous election, 6.4 percent were rejected. We have seen similar declines in Pennsylvania, Nevada, and Michigan. Ballots weren’t rejected, especially if they happen to be in Democrat areas. These irregularities are inexplicable unless there is a deliberate effort to accept ineligible ballots or fraudulent ballots.

In Pennsylvania, the secretary of state and the state supreme court in essence abolished signature verification requirements just weeks prior to the election, in violation of state law. You’re not allowed to do that. It has to be approved by the legislature. A judge can’t do it. A state can’t do it. An official can’t do it. The only one that can do it is the legislature.

The reason for this is clear. They were not verifying signatures because they know the ballots have not been filled out by the voters in whose names they were cast. In other words, people filled them out that had nothing to do with the names on the ballot. A simple recount of the ballots under these circumstances only compounds the fraud.

The only way to determine whether there was an honest vote is to conduct a full review of the envelopes in the relevant states. You will find that many of them, tens of thousands, have fraudulent signatures. A full forensic audit is required to ensure that only legal ballots from lawfully registered voters that were properly cast are included in the final count.

This election is about great voter fraud, fraud that has never been seen like this before. It’s about poll watchers who were not allowed to watch. So illegal. It’s about ballots that poured in, and nobody but a few knew where they came from. They were counted, and they weren’t for me.

It’s about big leads on election night, tremendous leads, leads where I was being congratulated for a decisive easy victory. All of a sudden, by morning or a couple of days later, those leads rapidly evaporated. It’s about numbers of ballots that were sent that nobody know where they came from. It’s about machinery that was defective, machinery that was stopped during certain parts of the evening, miraculously to open with more votes.

It was about many other things, but above all, it was about fraud. This election was rigged. Everybody knows it. I don’t mind if I lose an election, but I want to lose an election fair and square. What I don’t want to do is have it stolen from the American people. That’s what we’re fighting for. We have no choice to be doing that.

We already have the proof. We already have the evidence, and it’s very clear. Many people in the media and even judges so far have refused to accept it. They know it’s true. They know it’s there. They know who won the election, but they refuse to say: “You’re right.” Our country needs somebody to say, “You’re right.”

Ultimately, I am prepared to accept any accurate election result, and I hope that Joe Biden is as well. We already have the proof. We already have tens of thousands of ballots more than we need to overturn all of these states that we’re talking about.

This is an election for the highest office in the greatest country in the history of the world. Every reasonable American should be able to agree, based on what we have already documented, that we need a systematic analysis of the mail-in ballots to review the envelopes. It’s about the signature. If they’re on the envelopes, we can only review the envelopes, and that will tell us everything.

This is the absolute minimum we should expect. This is not just about my campaign, although it has a lot to do with who’s going to be your next president. This is about restoring faith and confidence in American elections. This is about our democracy and the sacred rights that generations of Americans have fought, bled, and died to secure. Nothing is more urgent or more important.

The only ballots that should count in this election are those cast by eligible voters who are citizens of our country, residents of the states in which they voted, and who cast their ballots in a lawful manner before the legal deadline.

Moreover, we must never again have an election in which there is not a reliable and transparent system to verify the eligibility, identity, and residency of every single person who casts a ballot, a very, very cherished ballot.

Many very smart people have congratulated me on all we’ve done: the biggest tax cuts in history, regulation cuts, the biggest in history. We rebuilt our military. We took care of our vets like never before, Space Force, and so much more.

Then they went on to say, as big and as important as these events were, the single greatest achievement in your presidency will be exactly what you’re doing right now: voter integrity for our nation. It’s more important than any of the things that we discussed.

If we don’t root out the fraud, the tremendous and horrible fraud that’s taken place in our 2020 election, we don’t have a country anymore. With the resolve and support of the American people, we will restore honesty and integrity to our elections. We will restore trust in our system of government.

Thank you.

God bless you.

God bless America.