Nguyễn An Nhiên
To all my students whom I have refused to discuss about love with.
Riêng tặng Mai Đức Anh của Lead Hà Nội và Thiên Trang của RMIT SGS.
Cứ
mỗi lần có dịp nói chuyện hay hướng dẫn một khóa nào đó cho các bạn
trẻ, trong lẫn ngòai môi trường RMIT, tôi thường thông báo vào lúc cuối,
“Cần gì mấy đứa cứ liên lạc với chị qua Facebook, nhưng nói trước,
không bàn chuyện tình yêu.”
Lý do là vì mãi đến năm 31 tuổi tôi mới nhận
ra mình chẳng biết quái gì về tình yêu đôi lứa, và gần đây, ở tuổi 36,
mới hiểu rõ tình yêu là gì. Hiểu rõ nhưng vẫn chọn không tư vấn về nó,
lý do là vì tư vấn hướng nghiệp thích hơn nhiều.
Nhưng
đúng là chạy trời không khỏi nắng, thời gian gần đây các em cựu sinh
viên RMIT, các em sinh viên và học sinh gặp ở ngòai, cứ tìm về tâm tình
chuyện trái tim với tôi. Để rồi tôi liên tục lắng nghe, an ủi, và gửi
các em những tựa sách mà tôi nghĩ có thể giúp các em nhiều. Mãi đến sáng
nay, sau khi gặp một cô bé cựu sinh viên đáng yêu, tôi mới chợt nhận ra
mình đã trốn tránh vấn đề này lâu rồi, đã đến lúc phải đối diện với nó.
Đã đến lúc tôi nên viết lên những cảm nhận của mình về tình yêu để chia
sẻ cùng các bạn trẻ. Có lẽ cuộc đời đã sắp xếp cho tôi ở thời điểm này,
trong vai trò này, dưới những tác động xã hội mà tôi đã trải nghiệm, để
viết lên những dòng sau đây chia sẻ cùng các em.
Một – Thất Bại
Từ
khi còn rất trẻ tôi đã có một trái tim rất mềm yếu, dễ xúc động, nhạy
cảm với cái đẹp và tình cảm của người xung quanh. Tôi thích yêu và được
yêu, và rất lãng mạng trong tình yêu. Suốt những năm tháng đầu đời, tôi
hay dằng co giữa việc giữ chung thủy với người mình đang yêu thương và
việc cảm động bởi những bóng hình tài năng khác. Tôi làm nhiều lỗi lầm,
đối diện với nó, xin lỗi người khác và bản thân, rồi tiếp tục bước tới.
Cuộc
sống nhiều màu sắc, và tôi thích khám phá và kết bạn ở môi trường quốc
tế. Tôi từ từ nhận ra tình yêu không phải chỉ nằm trong tình cảm trai
gái hay gia đình, mà còn xa hơn và sâu hơn vậy nữa. Nhưng mọi sự vẫn mù
mờ như trong sương mù. Cho đến khi tôi nhận ra khi mình rơi vào tình
yêu, mình có thể khổ đau đến vậy, muốn sở hữu nhiều như vậy, và đòi hỏi
sự đáp trả một cách cực đoan. Tôi cảm thấy tôi cần đi tìm một câu trả
lời cho những câu hỏi về tình yêu của mình. Tôi mất hai năm hỏi, và ba
năm để tìm ra chúng.
Hai – Thành Công
Tôi
thường hay tự hỏi vì sao mình làm mẹ và làm counsellor tốt như vậy,
nhưng làm người yêu thì tệ vô cùng. Cuối cùng từ Mike George tôi nhận ra
câu trả lời đơn giản. Khi tôi yêu thương con trai và học trò mình, tôi
chưa từng có một mong đợi hay đòi hỏi nào. (Tôi gọi đó là tình yêu vô
điều kiện.) Trong khi ngược lại, tôi có đủ mọi yêu cầu, luật lệ, đòi
hỏi, và mong đợi với người tôi yêu. (Tôi gọi cái này là tình yêu có điều
kiện.) Nghĩ đi nghĩ lại, hèn chi con tôi và học trò tôi thấy thỏai mái
khi gần tôi như vậy, còn người ‘bị’ tôi yêu thì khổ muốn chết.
Tìm
đựơc chìa khóa cho những câu hỏi của mình, tôi từ từ tập yêu, lại trầy
da tróc vẩy, lại nước mắt ngắn dài, rồi một ngày chợt thấy thật nhẹ
nhàng, bình an. Kế họach hiện tại của tôi là làm tốt hơn vai trò mẹ và
counsellor, sau đó trong tình cảm với bạn bè và gia đình, và cuối cùng …
Ba – Giải Thóat
Tôi
thích cảm giác được giải thóat khỏi những cảm xúc ‘khổ đau’ do tình yêu
có điều kiện mang lại. Tôi thích những khi giận dữ, khó chịu, tôi tự
phân tích, hỏi mình, suy ngẫm, rồi nhận ra nguyên nhân sâu thẳm của các
cảm xúc tiêu cực, và tìm ra bình an. Và tôi tin rằng sau này mình sẽ
biết hướng dẫn con trai tốt để bé biết yêu và được yêu một cách lành
mạnh, an bình.
Bốn – Quan Sát
Nếu
được hỏi điều gì tôi thích nhất trong con người mình thì tôi sẽ trả lời
đó là việc tôi sinh ra và lớn lên tại Việt Nam, rồi lớn lên và trưởng
thành tại Mỹ. Nhìn kỹ thì từ nhỏ tôi đã được tiếp xúc với nhiều nét văn
hóa khác nhau vì nền giáo dục cổ điển Huế đạo Thiên Chúa từ bên ngọai,
tư tưởng phóng khóang, mạnh mẽ của Nghệ An quê nội, và phong cách nhẹ
nhàng, thỏai mái, sống ngày nào hay ngày ấy của sông nứơc miền Tây nơi
tôi lớn lên năm năm đầu đời. Tuổi dậy thì ở Mỹ với nhiều biến động tâm
lý, ảnh hưởng bởi các cố vấn theo thuyết bình quyền tại Cali, các cha và
thầy trong môi trường Thiếu Nhi Thánh Thể, các bạn nước ngòai ở trường
học, vv. Có một thời gian tôi nghĩ mình bị lọan văn hóa và hòan tòan
không biết giá trị sống của mình là gì. Những quyết định như: có tình
dục trứơc hôn nhân là đúng hay sai, chia tay với người yêu vì yêu người
khác là tốt hay xấu, sống xa gia đình là có hiếu hay bất hiếu, vv. và
vv.
Từ
từ tôi học được cách tư duy hiệu quả nhất là luôn tự hỏi bản thân vì
sao mình có tư tưởng như hiện tại, nó từ đâu đến, ai ảnh hưởng mình, vì
sao mình lo lắng và sợ hãi hay muốn chạy trốn. Khi tìm ra được nguồn gốc
của cảm xúc mình, tôi bình tĩnh lại và quyết định dựa trên giá trị sống
nào tôi coi trọng và thích hợp với bản thân mình nhất, vì mình, chứ
không phải vì một tác đông bên ngòai nào. Để nếu sau này tôi có nhận ra
con đường mình chọn không tốt lắm, thì cũng biết rằng đó là chọn lựa của
mình, và hòan tòan chịu trách nhiệm với kết quả ấy.
Năm – Kết Luận
Các
bạn trẻ hay hỏi tôi, ‘Chị ơi yêu là gì? Chị ơi bạn em muốn xa em. Chị
ơi, em đau lòng quá.’ Những lúc ấy tôi lại thấy thương các em ghê gớm.
Tôi biết những cảm xúc ấy thật mạnh mẽ, có khi nhấn chìm mình dưới vực
sâu thất vọng, có khi làm cuộc sống tối om om. Những khi ấy tôi chỉ biết
ở cạnh họ, lắng nghe, và chia sẻ cùng họ.
Những
lúc ấy tôi chẳng muốn cho họ lời khuyên, chỉ muốn ở bên cạnh họ. Nhưng
khi họ bình tĩnh lại, tôi muốn họ biết rằng, ‘Tình yêu chân chính là cho
đi mà không cần đáp trả. Tình yêu chân chính mang lại sự nhẹ nhàng và
cân bằng. Tình yêu chân chính không làm mình khổ đau.’ Nhưng để hiểu
được đã là một việc khó, làm được lại là một việc khó hơn. Tôi mong rằng
mỗi ngày lại thêm một người biết cách yêu, để cuộc sống an lành và
phong phú hơn.