Đức Hà
Việt Mercury
Thất nghiệp, mất bảo
hiểm y tế, gia đình đông người, tiền nhà chưa kịp trả và bị bệnh thì làm sao?
Câu hỏi này được bác sĩ Lê Văn Minh trả lời như sau:
“Nhóm y tế Blitz sẽ
giúp khám bệnh và chữa trị với lệ phí tối thiểu.”
Thành lập từ tháng
Tám, 2002 Blitz Medical Group có mục đích cung cấp cho cộng đồng dịch vụ y tế
chỉ với 15 đô la lệ phí khám bệnh, bất kể bệnh nhân thuộc thành phần nào và có
bảo hiểm hay không. Vì thế câu châm ngôn của Blitz là “Home of the $15 exam,”
được ghi rõ trong phòng mạch trên đường số 14 tại San Jose .
Vào lúc phí bảo hiểm
y tế ngày một tăng cao và việc chữa bệnh đối với người không bảo hiểm là một trở
ngại lớn khi tiền khám bệnh thông thường ít nhứt cũng 30 đô la và thường thấy ở
mức 80 đô la chưa kể tiền viết toa, làm xét nghiệm máu, nước tiểu … tổng cộng
cũng lên đến 200 đô la hay hơn nữa đã trở thành nỗi lo không lường của nhiều bệnh
nhân đang bị mất việc lại mắc bệnh mãn tính như tiểu đường, cao máu ... cần
được chăm sóc thường xuyên và liên tục. Khoản chi phí ban đầu đó vẫn mới chỉ là
khám và định bệnh chưa nói đến chữa trị bằng thuốc đặc trị thì khả năng tài chính
của người túng thiếu không thể cáng đáng nổi. Vì thế đi khám bác sĩ trở thành
một thứ xa xỉ hơn là một nhu cầu đối với người túng thiếu và nhiều người đã
quay sang thuốc bắc hoặc thuốc nam.
Bác sĩ Đặng Phương
Trạch có phòng mạch tại San Jose
từ tám năm nay nhận xét:
“15 đô la chỉ bằng
một lần đi hớt tóc nam thành ra nếu chỉ lấy tiền khám 15 đồng thì không thể nào
đủ chi phí cho một phòng mạch, trừ phi mỗi ngày phải khám đến cả trăm người,
điều không thể làm được.”
Ông cho biết ngay cả
nhân viên phụ giúp phòng mạch cũng phải trả ít nhứt cũng $10/giờ chưa kể thuê
mướn mặt bằng và điện nước, bảo hiểm …
“Thường thường lần
khám đầu cũng phải 60 đô la và các lần theo rõi kế tiếp khoảng 25-30 đô la;
nhưng nếu chuyển sang cho các bác sĩ chuyên môn Mỹ thì số tiền phải trả rất
nhiều như khám đường ruột cũng $300 hay khám tim trên $1,000 là chuyện bình
thường.”
Ông kết luận “không
thể nào sống nổi nếu mở phòng mạch chỉ lấy $15 tiền khám.”
Thống kê của
California trong tháng Mười Hai vừa qua cho thấy 40% cư dân Thung Lũng Điện Tử
không có bảo hiểm y tế với 73,800 người đang trong tình trạng thất nghiệp tại
quận hạt Santa Clara.
Chia xẻ nỗi khó khăn
đó của người bệnh, bác sĩ Minh, 30 tuổi tốt nghiệp y khoa năm 1998 trường
Albert Einstein ở New York nói rằng phải tìm cách nào giúp đỡ người đang trong
hoàn cảnh ngặt nghèo.
“Tất cả chúng ta đã
có cơ hội đi học tới nơi tới chốn và thành người thì tôi nghĩ phải đáp trả và
đóng góp lại cho cộng đồng cái thành quả học vấn của mình,” bác sĩ Minh tâm sự
và cho biết trong quá trình đi học từ trung học lên đại học và trường y khoa
nhiều vị y sĩ sau khi ra trường không còn mang cái hoài bão ban đầu nữa.
Thật vậy với khoảng
12 năm trên ghế nhà trường và món nợ ít nhứt cũng từ 170 đến 200,000 đô la để
tốt nghiệp y khoa, phần lớn các bác sĩ, nha sĩ sau khi ra trường đều muốn kiếm
tiền để trả nợ và làm ... giầu. Điều này được thấy rõ tại các phòng mạch bác sĩ
Việt Nam
với bệnh nhân ngồi chật phòng đợi và bác sĩ chạy con thoi giữa bệnh viện và
phòng mạch tư. Đi ngược lại truyền thống đó, bác sĩ Minh đã thành lập nhóm
Blitz và hành nghề y khoa theo một đường hướng mới: cung cấp dịch vụ y tế đến
tất cả mọi người và không bị ràng buộc bởi bảo hiểm.
Vượt biên đến Mỹ năm
1979 lúc mới 6 tuổi, Lê Văn Minh cùng với mẹ và các em đều phải sống nương tựa
vào trợ cấp xã hội và bảo hiểm Medi-Cal dành cho người có lợi tức thấp. Từ kinh
nghiệm thời niên thiếu đó anh nhận thấy rằng bảo hiểm y tế rẻ tiền là điều bức
thiết và hết sức quan trọng để từ đó anh nuôi mộng làm được điều gì mới mẻ và
có ích cho người nghèo khó.
“Giúp đỡ người là ưu
tư lớn nhứt suốt cuộc đời tôi,” anh thổ lộ và nói tiếp rằng giờ đây khi ra
trường rồi, hoàn tất xong bốn năm nội trú ở Pennsylvania và tại bệnh viện
Kaiser Permanente ở Santa Clara ,
anh muốn mang khả năng học vấn của anh công hiến cho cộng đồng.
“Phần lớn sau khi ra
trường các bác sĩ chúng tôi hoặc xin làm việc cho một bệnh viện hay mở phòng
mạch tư và kiếm nhiều tiền để có một cuộc sống phú túc, nhưng sự giúp đỡ đó chỉ
có nếu bệnh nhân có bảo hiểm hay có thể trả nổi tiền mặt cho bác sĩ.” Và anh
nói tiếp, “Bảo hiểm sức khỏe hoàn toàn trói chặt tay lương y.”
Ngay từ đầu, sáng
kiến mở phòng mạch tư và chỉ lấy 15 đô la cho mỗi lần khám không được mọi người
hoan nghênh:
“Biết bao nhiêu
người đã chỉ trích, hoài nghi, thậm chí cả chê bai và nói rằng không thể sống
nổi với số tiền 15 đô la thu của bệnh nhân,” bác sĩ Minh kể lại thời gian mấy
tháng đầu anh đã phải nghe những tiếng nói chống lại lối làm việc của Blitz.
Nhưng tính đến nay
hơn bảy tháng trôi qua, từ không có bệnh
nhân nào giờ đây có trên 500 bệnh nhân trong đó đến 25% là người gốc Việt, phần
còn lại là người Phi, Ấn Độ, Hoa kể cả người da trắng đã đến với Blitz.
Tại phòng mạch của
nhóm Blitz, người ta không thấy đủ loại báo chí Việt ngữ như thường thấy tại
các phòng mạch khác và anh giải thích:
“Chúng tôi chỉ đủ
trả tiền thuê mướn văn phòng và chi phí điện, nước, dụng cụ y khoa, đâu có dư
để đăng quảng cáo. Blitz chỉ nhờ vào lời đồn miệng của cộng đồng.”
Bà Huỳnh Thị Khánh
và chồng bị thất nghiệp từ một năm nay và cả hai đều bị bệnh cao máu.
“Tôi được người bạn
giới thiệu đến bác sĩ Minh; 15 đồng để khám bệnh, tôi nghĩ không có bác sĩ nào
lấy giá đó. Trong lúc thất nghiệp nhiều như vầy mà có người tốt như bác sĩ Minh
cũng mừng cho cộng đồng,” bà Khánh nói với Việt Mercury.
Bà cho biết đã giới
thiệu cho nhiều người khác cũng trong hoàn cảnh không có bảo hiểm sức khỏe.
Bác sĩ Rich Buxton,
thuộc trường y UC Davis phát biểu:
“Rõ ràng là với số
tiền 15 đô la thì không thể nào trang trải nổi cho một phòng khám tư nhưng khi
làm như vậy bác sĩ Minh không còn bị áp lực của đồng tiền mà chỉ nhắm vào mục
tiêu nhân đạo giúp đỡ bệnh nhân. Ông ta phải kiếm sống bằng một việc làm khác
để bù đắp cho chi phí điều hành phòng mạch của ông ta.”
Quả vậy, ngoài giờ
làm việc tại phòng mạch anh Minh còn hợp tác với bệnh viện Kaiser Permanente
làm cuối tuần và hợp tác với các bạn trẻ trong các dịch vụ khác như bán bảo
hiểm y tế, bảo hiểm nhân thọ và cố vấn kế hoạch tài chính cho các cơ sở thương
mại. Ngoài ra anh còn mở thêm các lớp chỉ dẫn phương pháp dinh dưỡng tránh béo
phì và xuống cân để tăng thêm lợi tức quá khiêm nhường của phòng mạch.
“Lúc đầu rất là khó
khăn nhưng nay đã được bảy tháng và mọi việc dường như trôi chảy hơn, vấn đề
không phải là bệnh nhân quay trở lại mà chính yếu là tôi có thể chăm sóc bệnh
nhân bị tiểu đường, cao máu hay những bệnh khác cần sự theo rõi liên tục của
người chuyên môn.”
Đường lối hoạt động
của Blitz cũng giúp cho những thương nghiệp nhỏ không đủ khả năng mua bảo hiểm
y tế có chỗ dựa an toàn khi cần.
“Tôi chỉ mua bảo
hiểm y tế cho các cháu nhỏ còn vợ chồng tôi thì khi nào bệnh mới đi bác sĩ và
15 đô một lần khám là điều rất tiện cho những người làm ăn nhỏ như tôi,” ông
Thanh, làm nghề cắt cỏ vùng phía bắc San Jose cho biết.
Trong lúc làm được
việc tốt giúp ích cộng đồng, bác sĩ Minh cũng có một cuộc sống giản dị và khiêm
tốn. Tuy chạy một chiếc xe đời 90, ở nhà thuê tại vùng phía nam San Jose nhưng niềm vui
của anh thì vô cùng.
“Chia xẻ được nỗi
đau bệnh tật của mọi người là niềm hãnh diện của tôi. Bệnh nhân đến với Blitz
và biết sẽ chỉ trả một lệ phí thấp thì khi ra về có thể cơn bệnh cũng giảm một
phần nào rồi,” anh chia xẻ suy nghĩ về nghề thầy thuốc với lời thề với
Hypocrate khi ra trường phải làm tất cả vì bệnh nhân.
Bà Vũ Thứ Cẩm, 54 mẹ
ruột cảa người con trưởng là bác sĩ Minh chia xẻ:
“Tôi khuyên cháu
ngay từ lúc mới bắt đầu theo học ngành y rằng nếu có học thì hãy học để giúp
người chứ đừng đề làm giàu. Tôi cũng chỉ khuyến khích vậy thôi chứ Minh tự vay
mượn và học thành tài chứ gia đình không đủ khả năng tài chánh giúp cho Minh.”
Ngay chính bà Cẩm đã
là tấm gương để bốn người con noi theo khi bản thân bà đã theo học tại trường San Jose State để hoàn thành văn bằng kế toán
trong lúc vừa phải lo cho gia đình vừa phải kiếm sống.
Bước đi kế tiếp của
nhóm Blitz Medical Group là mở rộng tầm hoạt động để bao gồm cả răng và những
dịch vụ y tế khác đồng thời đón nhận nhiều bệnh nhân hơn.
“Đó cũng là ước mơ
nhỏ khác của bản thân tôi,” anh nói.
Bài viết được đăng trên Viet Mercury số 216 ngày 14 tháng Ba, 2003